Ngoài ba khuyết điểm căn bản chung cho Ngũ Nhạc (quân sơn vô chủ, cô phong vô viện, hữu viện bất tiếp), mỗi Nhạc còn có những khuyết điểm riêng như sau:
Nam Nhạc: Bị coi là khuyết hãm khi mí tóc lởm chởm, tóc mọc quá thấp khiến trán trở nên thấp, tóc mọc che lấp hai bên khiến trán trở nên hẹp, trán có loạn văn như dấu vết bò, xương đầu không đắc cách, xương trán lồi, Ấn Đường có sát khí, trán có vết hằn bất thường.
Trung Nhạc: Bị coi là khuyết hãm khi Sơn Căn bị gãy, có vết hằn, mỏng manh, có nốt ruồi, sống mũi bị thương tích thành sẹo, bị lệch, lồi lõm không đều, lỗ mũi bị lộ và hướng lên trên, mũi nhỏ và ngắn, hai cánh mũi không nổi cao. Bị coi là khuyết hãm tương đối khi chỉ có mũi rất cao, rất tốt nhưng bốn bộ phận khác thuộc Ngũ Nhạc quá bình thường (cô phong vô viện), điều này chủ về nghèo khổ, phá tán, thành bại thất thường.
Đông và Tây Nhạc: Bị coi là khuyết hãm khi hai gò má (Lưỡng Quyền) bị lõm xuống, nhỏ và nhọn, trơ xương, có nhiều vết sẹo hoặc nốt ruồi, tàn nhang rõ rệt. Nếu gò má thấp hoặc có diện tích nhỏ mà không có khí thế (không có xương ăn thông sang khu vực tai), hoặc Lưỡng Quyền cao thấp không đều thì cũng bị coi là khuyết hãm.
Bắc Nhạc: Bị coi là khuyết hãm khi xương quai hàm nhọn, hẹp, cằm lệch, miệng túm, môi dày mỏng không đều, không có râu ria, có các nốt ruồi xấu, râu vàng và khô, Nhân Trung nông cạn hoặc lệch, mép miệng trễ xuống...
Nếu mỗi Nhạc tránh được các khuyết điểm kể trên và cả năm Nhạc triều củng, thì được gọi là Ngũ Nhạc đắc cách.
0 Nhận xét