Chữ ÂM 音 là một chữ hội ý, trong cổ văn nó miêu tả một cái miệng với một cái lƣỡi và lời nói. Về hình thể và nguồn gốc 音 tƣơng tự nhƣ THIỆT 舌 (cái lƣỡi), một số nét đƣợc thêm vào để thể hiện các từ đƣợc phát ra từ miệng. Mặt khác, cả 音 và 言 (lời nói) đều có chung nguồn gốc, cả hai đều có ý nghĩa tƣơng tự nhau.
0 Nhận xét